Giáo dục con bằng tình thương để con trở thành người hạnh phúc
Nếu chúng ta đặt một đứa trẻ ba tuổi vào một căn phòng, rồi tôi và bạn cùng nhau la mắng, đánh đập, rồi bắt bé phải làm điều này điều nọ theo ý chúng ta, thì cuối cùng chúng ta sẽ có được một đứa trẻ hoảng sợ ngồi ngoan ngoãn trong một góc phòng hoặc một đứa bé quậy phá làm tan nát cả căn phòng.
Với cách giáo dục con này, đứa trẻ sẽ trở phát triển theo một trong hai hướng trên, nhưng dù là hướng nào thì đứa trẻ cũng đều là một người tiêu cực. Và quan trọng, chúng ta sẽ không bao giờ biết được những tiềm năng của em bé ấy.
Nhưng cũng với đứa trẻ đó, nếu chúng ta nói những lời yêu thương và quan tâm chăm sóc bé, luôn dỗ dành và nâng niu những biểu hiện tình cảm của bé… khi đó, bé sẽ thể hiện được những khả năng tiềm ẩn, và điều đó sẽ khiến tâm hồn chúng ta ngập tràn hạnh phúc.
Ai cũng từng là một-đứa-bé-ba-tuổi và chẳng ai trong chúng ta thích việc bị quát mắng hay đánh đập, nhưng hầu như chúng ta đều lãng quên điều đó. Chúng ta trở thành những người cha, người mẹ la mắng, chỉ trích con, rồi sau đó lại tự hỏi tại sao cuộc sống lại diễn ra không như mình mong muốn.
Nếu người bạn của bạn lúc nào cũng chỉ trích phê bình bạn thì bạn có muốn được ở gần người đó không? Có lẽ bạn đã bị đối xử như vậy khi còn nhỏ, điều đó thật đáng buồn. Tuy nhiên, khoảng thời gian ấy đã qua lâu rồi, và nếu bây giờ bạn lại cố ý đối xử với chính con mình như những người khác từng đối xử với bạn thì còn gì đáng buồn hơn nữa?
Nền tảng của cuộc đời chúng ta được xây dựng ngay từ việc giáo dục con khi còn nhỏ, đó là những lời người lớn nhận xét hoặc dạy dỗ. Chúng đưa ta vào một khuôn khổ thực sự.
Tất cả chúng ta đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn sẵn sàng tin rằng những lời họ nói về chúng ta là đúng. Khuôn khổ ấy dần hình thành con người ta, và cứ thế khi lớn lên, cái khuôn sẵn có đó cũng không ngừng “uốn nắn” ta suốt cuộc đời. Chúng ta sẽ thấy hạnh phúc nếu cái khuôn ấy được kết bằng tình thương yêu, trân trọng; còn ngược lại ta sẽ cảm thấy quẫn bách không có lối thoát nếu nó làm bằng sự chê trách hay thêu dệt bằng những quan niệm sống của người tiêu cực.
Vì vậy, hãy dừng cái vòng luẩn quẩn biến ta, sau đó là con cái của chúng ta trở thành những người tiêu cực. Thay vào đó, hãy giáo dục con bằng tình thương để chúng trở thành những đứa trẻ hạnh phúc và chúng ta trở thành những người tử tế.