Bị chồng ly hôn, vợ trèo tường vào nhà tự vẫn
Đã ly hôn nên anh Nguyễn Thái H. (SN 1983, trú tại khối 3, thị trấn Tân Kỳ, huyện Tân Kỳ, Nghệ An) nhất quyết không mở cửa cho vợ vào nhà. Không có nơi để đi nữa, cảm thấy cuộc đời bế tắc nên chị vợ đã trèo tường vào nhà tắm treo cổ tự tử.
Người chuyển giới bị lừa làm giấy tờ tùy thân giả
Quỵt hụi chiếm hơn 6 tỉ đồng, lãnh án 18 năm tù
Người mẹ để lại ba di chúc cho con mình
Mục lục
Cái kết bi thương
Sáng 26/1, đám tang của chị Nguyễn Thị Ngọc T. (SN 1984) được gia đình, địa phương tiến hành đơn giản và diễn ra nhanh chóng, bởi có lẽ ai cũng muốn kết thúc một câu chuyện buồn để người đã khuất thanh thản về nơi chín suối. Thế nhưng sau đó, người dân miền núi huyện Tân Kỳ vẫn không ngừng bàn luận về nguyên nhân cái chết tức tưởi đó. Chị T. quyên sinh bằng cách treo cổ tự tử trong chính ngôi nhà của người chồng đã ly hôn.
Theo đó, anh Nguyễn Thái H. (SN 1983, trú tại khối 3, Thị trấn Tân Kỳ, huyện Tân Kỳ, Nghệ An) và chị T. vốn là vợ chồng. Tuy nhiên họ vừa ly hôn cách đây một tuần. Sau đó chị T. đã ra Hà Nội, nhưng đến 0h ngày 24/1, chị T. đã quay trở lại cầu xin chồng nối lại tình nghĩa vợ chồng nhưng anh H. không đồng ý.
Mặc cho chị T. vẫn ở bên ngoài, anh H. đóng cửa đi ngủ. Sáng 25/1, anh bàng hoàng phát hiện chị T. chết trong tư thế treo cổ tại nhà tắm của mình. “Tối đó, tôi thấy chị T. trở về lúc rất khuya, mang một ba lô lớn và cầu xin anh H. cho vào nhà. Nhưng anh H. đứng ở cửa bảo hai người đã chia tay thì không nên níu kéo và khuyên chị T. quay ra Hà Nội. Tôi nghĩ việc nhà người ta nên đóng cửa hàng, tắt đèn đi ngủ. Sáng hôm sau mới nghe chuyện chị T. treo cổ tự tử”, chị Nguyễn Thị T., chủ cửa hàng cắt tóc đối diện cho biết.
“Vợ chồng anh H. mới trở về quê làm ăn được nửa năm, sau khi trở về thì mở quán internet ở đó. Lúc mới về thì tôi thấy họ cũng rất yêu thương nhau, rất ít khi cãi cọ vì chị T. hiền lắm. Đùng một cái hai người ly hôn, nghe đâu anh H. mệt mỏi vì cuộc sống gia đình luôn có sự cãi cọ giữa mẹ chồng với nàng dâu. Sau khi chia tay, chị T. rất hối hận muốn quay lại nhưng không được nên mới tuyệt vọng mà hành động thiếu suy nghĩ”, ông Trần Văn Phúc, một người dân trú tại khối 3 chia sẻ.
Người dân cho biết, thực ra trong năm qua chị T. đã phải chịu quá nhiều nỗi đau. Vừa mới mất đi cậu con trai hồi tháng 3/2014, giờ đây lại chia tay chồng khiến cho chị không còn nơi nương tựa.
Ngày anh H. ra Hà Nội kiếm việc cũng là ngày đầu tiên chị gặp anh. Chị T. đang buồn phiền về gia đình cần người chia sẻ, trong khi anh H. cũng đang cảm thấy cô đơn vì một mình sống ở đất Thủ đô xa lạ. Sau một thời gian nói chuyện, anh chị yêu nhau từ khi nào không hay.
Chị Nguyễn Thị Ngọc T. quê gốc ở Quảng Bình, nhưng sau đó vì hoàn cảnh gia đình nên đã được một người đàn ông ở Hà Nội nhận nuôi, nên chị T. ra Hà Nội từ nhỏ. Thế nhưng cuộc sống gia đình của người bố nuôi không được êm ấm khi ông trải qua hai đời vợ vẫn trong tình trạng “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”. Bố nuôi chị T. bản chất là người tốt, nhưng vì tính hơi khắt khe, nên những người trong gia đình cảm thấy ngột ngạt…
Sau một thời gian tìm hiểu, cảm thấy không thể tách rời nên anh H. bảo chị dọn đồ về sống chung. Chị T. đưa người yêu về giới thiệu với bố, mặc dù không hài lòng vì anh H. không có công việc ổn định nhưng ông vẫn cho anh chị lấy nhau. Sau đám cưới, ông sắp xếp cho đôi vợ chồng trẻ một ngôi nhà ở Hà Nội. Từ đó, cuộc sống hạnh phúc gia đình anh chị bắt đầu.
Sau hơn một năm cưới nhau, bà Tám (tên nhân vật đã được thay đổi), mẹ anh H., muốn có cháu bế nên thúc giục anh chị sinh con, nhưng vì công việc hai vợ chồng chưa được ổn định, nhiều lúc còn phải về xin tiền bố mẹ, thế nên chị bàn với anh hãy lo làm kinh tế trước đã. Nghĩ rằng cô con dâu không biết đẻ, bà Tám làm ầm ĩ, bắt con trai bỏ vợ.
Trước sức ép của mẹ nên năm sau, đứa con trai của anh chị chào đời trong sự hân hoan của hai gia đình.
Từ đây, tuy cuộc sống càng thêm vất vả nhưng anh chị thực sự vui mừng với những gì đang có. Ngày ngày anh H. vật lộn làm nhiều việc khác nhau kiếm tiền nuôi con. Vốn là người hiền hậu, đảm đang nên chị T. hết sức chăm lo chồng. Cuộc sống của anh chị như một câu chuyện đẹp bình dị giữa đời thường.
Lại chuyện mẹ chồng nàng dâu?
Thế nhưng, hạnh phúc đó không giữ được lâu, khi sóng gió tai ương ập vào gia đình anh chị. Khởi nguồn của mọi việc khi đứa con trai gần 3 tuổi của anh chị mất đột ngột và anh chị phải đưa con về quê an táng.
Sau khi chôn cất con xong, vì quá mệt mỏi với bon chen của cuộc sống thành thị, anh H. hỏi ý kiến vợ nên lập nghiệp ở quê. Nghĩ rằng chồng đã vất vả cố gắng kiếm tiền vì tương lai của con, nhưng giờ mục tiêu ấy đã không còn nên hẳn anh rất thất vọng. Vì thế, chị T. đồng ý với chồng ở quê để anh tĩnh dưỡng một thời gian. Sau đó vợ chồng gom góp tiền, vay mượn thêm của bố mẹ hai bên mở một cửa hàng internet tại khối 3, thị trấn Tân Kỳ.
Mong mỏi có cháu mãi mới được, nay cháu bỗng nhiên mất đi khiến bà Tám buồn quá hóa giận. Bà đổ lỗi cho con dâu. “Ngày trước nói mãi nó mới chịu đẻ, đến khi có con thì không lo chăm sóc để cháu tôi ra nông nỗi này”, một người hàng xóm nhớ lại lời bà Tám than thở.
Theo một số người dân nơi đây, bà Tám luôn cáu gắt với chị T.. Trong khi chị T. lớn lên tại Hà Nội, bỗng chốc về quê sống nên còn cảm thấy lạ lẫm, làm nhiều việc còn luống cuống, vì thế chị T. làm việc gì bà cũng cảm thấy không vừa lòng. Thế nên bà “xúi” con trai bỏ vợ lấy người khác với lý do để sinh cháu nội cho bà. Bà ngọt nhạt tâm tình với anh H. về ước mong có cháu đích tôn, về tấm lòng của người mẹ.
Cứ như vậy mấy tháng liên tục, một mặt bà Tám càng ngày càng gay gắt với con dâu, một mặt ép anh H. kiếm vợ mới hoặc đi tìm người sinh cháu cho bà. Sau nhiều lần khuyên răn chỉ thấy anh im lặng thì bà Tám thay đổi thái độ. Bà mắng anh không hiếu thảo, không nghe lời mẹ, có tội với tổ tông khi không sinh con nối dõi.
Liên tiếp mấy ngày bà Tám khóc lóc ầm ĩ khiến anh H. mủi lòng. Là người con có hiếu nên lâu nay anh không dám cãi lời, nhưng một mặt, vì còn yêu thương chị T. nên anh không nỡ làm như vậy. Nhưng vốn đã mệt mỏi với cuộc sống gia đình lại thất vọng khi mất đứa con, nên anh đã ra một quyết định không ngờ được, đó là ly hôn với chị T..
Mặc dù chị T. níu kéo nhưng anh H. vẫn làm theo quyết định của mình. Ngày 19/1, tòa án xử cho hai người ly hôn khiến chị T. sụp đổ hoàn toàn. Trong một năm, chị mất hết tất cả, con trai mất, chồng không còn ở bên. Điều này khiến chị chơi vơi không có nơi nào bấu víu, cuộc sống trước mắt chỉ là một màu đen không lối thoát. Vì thế khi anh H. đóng cánh cửa vào buổi tối định mệnh ấy, cũng chính là đóng lại cuộc đời của chị.